Khi yêu, đừng nên quá cả tin vào những lời hứa…

Lúc anh tôi, tôi không hề anh, tôi lúc ấy còn cảm giác sợ sau hai lần phản bội, tôi không hiểu được vì sao tôi lại bị phản bội dù chúng tôi nhau rất lâu và có thể nói là thấu hiểu nhau.

Anh lúc ấy xuất hiện, khi trái tim tôi đã đóng cửa, tôi đã từng nghĩ dù cho ai có gõ cửa thế nào thì trái tim tôi sẽ không mở cửa một cách dễ dàng. Anh bảo anh yêu tôi từ lần gặp đầu tiên, tôi chỉ cười không để tâm, bởi lẽ tôi đã qua cái thời mà mặt đỏ tim đập khi người tỏ tình, tôi từ chối.

Dù anh có làm bao nhiêu cách, có nói bao nhiêu lời, tôi vẫn từ chối. Anh rất kiên trì, như một định luật muôn thuở “mưa dầm thấm lâu”, tôi cảm động. Tôi chấp nhận anh, nhưng tôi không yêu anh.

Tôi vẫn nghĩ tôi chỉ cần một người ở bên chia sẻ, che chở cho tôi mỗi lúc tôi cần và đặc biệt người đó yêu tôi. Anh hứa lúc tôi chấp nhận anh rằng anh sẽ không bao giờ bỏ rơi tôi như những người đàn ông tệ bạc trước, anh sẽ cùng tôi xây đắp những kỷ niệm đẹp nhẹ nhàng mà vững chắc.

Tôi không tin cũng không phản bác, tôi chỉ cười. Anh bảo tôi có thể không tin, nhưng cứ chờ vào những điều anh làm. Tôi đã có khoảng thời gian vui vẻ bên anh, anh ân cần, chăm sóc tôi, dù cho đôi lúc tôi như trẻ con ngang bướng, hay những lúc tôi khó chịu vô cớ, anh không một lời phàn nàn. Tôi dần tin vào điều anh nói, anh vẽ ra cho tôi bức tranh tương lai tươi đẹp, nơi có tôi và anh cùng hạnh phúc.

Tôi tin anh. Tôi đáp lại anh, tôi thay đổi sao cho phù hợp cùng anh, chăm sóc anh, bên cạnh anh mỗi khi anh gặp khó khăn. Thời gian trôi qua, dù có những lúc giận nhau, cãi vã nhưng chỉ một cái ôm nhẹ nhàng là có thể giải quyết tất cả. Tôi thấy hạnh phúc và tin tưởng anh. Tôi tin chúng tôi sẽ cùng nhau đi được đến cuối đoạn đường.

Vậy mà… Một sáng tôi nhận được tin nhắn chia tay, anh bảo xin lỗi tôi vì không thực hiện được lời hứa với tôi. Tôi hụt hẫng, đau xót xen lẫn cảm giác không thể tin, nghẹn ngào. Tôi không biết chuyện gì đã xảy ra, tôi làm sai chuyện gì, tôi không biết cũng không thể nào nghĩ được ngay lúc đó, mọi thứ như trống rỗng. Thậm chí, tôi còn nghĩ đó chỉ là trò đùa của anh, anh chỉ nói lúc giận hờn thế thôi, khi hết giận mọi thứ sẽ tốt lên. Tôi không buông bỏ, tôi hẹn gặp anh, tôi nghĩ tôi phải giữ lấy anh, ít nhiều gì thì tôi cũng phải biết được lý do vì sao anh làm vậy.


Sau nhiều lần tránh mặt, anh gặp tôi. Tôi cứ nghĩ anh đã hết giận rồi, nhưng… Anh bảo tôi đừng liên lạc với anh nữa, chúng tôi không thể nào quay lại, anh đã thương người con gái khác. Tôi chết lặng, không biết nên khóc hay cười. Tôi quay đi, im lặng mà tất cả như vỡ nát. Tôi không biết do tôi đã sai bước nào mà những người bước qua khỏi cuộc đời tôi chỉ theo cùng một công thức.

Tôi nghĩ mình thật ngốc khi một sự việc lặp lại nhiều lần mà tôi vẫn tin vào lời hứa của đàn ông. Tôi cảm thấy hoang mang cho chính bản thân mình, phải chăng tôi chỉ sẽ gặp được những người như vậy trong đời? Tôi thiết nghĩ, phải chăng tôi đừng quá tin vào lời hứa đó thì giờ sự việc xảy ra tôi vẫn có thể chấp nhận và bớt đau khổ hơn?

Khi yêu đừng quá tin, phải biết giữ lại một chút cho mình và tự bảo vệ trái tim mình, bởi phụ nữ rất dễ mềm lòng.

Cùng Danh Mục:

Liên Quan Khác

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *